Tại sao mình từ chối 99% lời mời "chia sẻ kinh nghiệm" (và cả nhà cũng nên thế)
Cả nhà có thấy lạ ko? Giờ này mở FB ra là thấy tràn lan workshop, seminar, sự kiện "truyền cảm hứng" kiểu: "Hội thảo tìm hiểu bản thân", "Workshop kỹ năng soft skills", "Buổi chia sẻ từ chuyên gia"...
Nghe thì hay ho lắm, nhưng tại sao mình lại cảm thấy... buồn nôn? 🤢
Hóa ra, 99% những buổi này được tổ chức vì... người tổ chức muốn có "thành tích đẹp" chứ ko phải vì audience thực sự cần!
Mình đã "ăn quả đắng" mấy lần:
Lần 1: Được mời chia sẻ cho vài trăm sinh viên online. Từ đầu buổi đến giữa buổi, hầu như ko ai tương tác. Mình tưởng do mình dở, ai ngờ hỏi ra mới biết... sinh viên bị BẮT PHẢI THAM GIA để tính điểm môn học! 😂
Lần 2: Nhóm khác mời đào tạo AI. Trao đổi sơ qua mới phát hiện họ chỉ muốn có "lợi về mặt hình ảnh". Còn audience cần gì? Họ chả quan tâm!
Lần 3: Gần đây nữa. May mà mình rút kinh nghiệm rồi, gửi luôn danh sách rủi ro cho họ. Đọc xong... họ im luôn! 🤣
Thật ra những buổi này ko khác gì "tiệc tự sướng của người tổ chức" - họ làm để thỏa mãn cái tôi, chứ ko phải để giải quyết vấn đề thật sự nào cả.
Nguyên tắc vàng mình rút ra:
"Nếu người tham gia ko tham gia buổi này, rồi cuộc sống họ chả có vấn đề gì, thì tốt nhất là đừng tham gia."
Chỉ nên tham gia khi cả nhà THỰC SỰ ĐANG GẶP NỖI ĐAU.
Chứ nghe cho vui thì... đừng tốn time!
Còn muốn biết ai đang làm việc CÓ ÍCH vs ai chỉ làm cho VÔ BỔ? Hỏi 2 câu này:
🔍 "Bạn đang phục vụ ai cụ thể?"
Người có ích: Nói được rõ ràng nhóm đối tượng và đặc điểm của họ
Người vô bổ: Ậm ừ, nói chung chung kiểu "Gen Z", "cộng đồng", "người yêu bản thân"...
🔍 "Nỗi đau cụ thể của họ là gì? Họ có sẵn sàng trả tiền giải quyết ko?"
Người có ích: Quan sát được hành vi cụ thể, biết được họ đang "đốt tiền" vì vấn đề đó
Người vô bổ: Bịa ra những nỗi đau kiểu "thiếu động lực", "muốn kết nối"... mà chẳng ai sẵn sàng trả giá gì cả!
Mình phát hiện ra:
Khi gặp ít người hơn, hoặc 1-1, nếu hai bên đều có động lực đủ mạnh thì năng lượng RẤT CAO, và đều có lợi, đều học được rất nhiều.
Còn những buổi "tham gia để giết time"?
Ít khi tạo ra cái gì tích cực.
Mà còn làm ảnh hưởng đến cả workshop, cả lớp học nữa!
Nỗi đau thật ko nằm trong lời nói của khách hàng, mà nằm trong hành vi lặp đi lặp lại mà họ vẫn làm - dù rất tốn kém.
Lần sau khi được mời tham gia (hoặc tổ chức) sự kiện gì, cả nhà hãy tự hỏi:
✅ "Nếu tôi ko tham gia, cuộc sống tôi có vấn đề gì ko?" ✅ "Tôi có đang thực sự đau đầu vì vấn đề này ko?" ✅ "Tôi có sẵn sàng bỏ tiền túi ra để giải quyết vấn đề này ko?"
Nếu cả 3 câu đều "KO" thì... đừng tham gia cho mất time!
Còn nếu tổ chức sự kiện, hãy quan sát hành vi thay vì hỏi ý kiến.
Tìm những người đang đau.
Đang mất tiền.
Đang kêu cứu bằng hành vi.
Rồi thiết kế giải pháp cho họ.
Cả nhà có đồng ý với quan điểm này ko? Hay cả nhà nghĩ mình hơi... khắt khe? 😅
Comment bên dưới chia sẻ với mình những lần cả nhà tham gia sự kiện và cảm thấy... "phí time" nhé! Mình đọc hết đó! 👇
P/S: Từ giờ mình chỉ nhận lời mời khi người tổ chức trả lời được câu hỏi: "Nỗi đau cụ thể của audience là gì và họ đã cố gắng giải quyết ra sao?" - Ko trả lời được thì... xin chào và hẹn gặp lại! 🫡